Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ V của Đảng (tháng 3-1982) đã có sự điều chỉnh: "Cần lập trung sức phát triển mạnh nông nghiệp, coi nông nghiệp là mặt trận hàng đầu, đưa nông nghiệp một bước lên sản xuất lớn xã hội chủ nghĩa, ra sức đẩy mạnh sản Bạn đang đọc bộ truyện Một Bước Lên Tiên của Mai Bát Gia tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Một Bước Lên Tiên thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Mai Bát Gia, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Các bước kiếm tiền online cùng Amazon theo mô hình Dropship cơ bản. 2.1. Thứ nhất, nguồn hàng. 2.1.1. Về việc nghiên cứu và tìm ngách sản phẩm 2.2.2. Đưa sản phẩm lên gian hàng. Amazon có một lượng truy cập đủ lớn trên toàn thế giới do đó bạn hãy cố gắng tận dụng Trong thông báo tối 18-10, Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Hàn Quốc (JCS) cho biết Triều Tiên đã bắn khoảng 100 quả đạn pháo về vùng biển phía Tây nước này vào khoảng 22h. Một giờ sau đó, nước này bắn thêm 150 quả đạn pháo về vùng biển phía Đông. Theo Hãng tin Một Bước Lên Tiên. Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội nào. Những việc anh làm dường như không hề có kết quả, từ ban đầu hăng hái Đọc truyện Một Bước Lên Tiên miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng. OtGey. Lúc này, tên cảnh sát bắt bọn họ bước vào, tuy hắn mặc cảnh phục nhưng cũng không ngăn nổi khí chất bỉ ổi trên người, cộng thêm cái đầu trọc lốc, lại càng lộ rõ vẻ hèn hạ.“Còn muốn ra ngoài sao? Cậu nằm mơ đấy à”Bạch Diệc Phi híp mắt “Vì sao không thể ra ngoài? Chúng tôi cũng đâu phạm pháp giết người gì!”“Đánh người ta tàn phế mà còn kêu không phạm pháp?”, tên cảnh sát đầu trọc gắt Lâu tức giận nói “Chúng tôi vốn không hề đánh nhau, mà cho dù có đi chăng nữa thì anh cũng không thể nào nhốt chúng tôi cả đời được!”“Đã vào đây rồi thì ai cũng phải nghe lời tôi hết, ai quan tâm cậu đánh nhau hay không làm gì?”, cảnh sát đầu trọc đắc ý Diệc Phi và Vương Lâu nghe vậy thì liếc nhau, bây giờ họ cũng coi như hiểu rõ rồi, chắc chắn có người cố ý muốn chỉnh anh!“Là ai bảo anh làm như vậy?”, Bạch Diệc Phi sát đầu trọc hừ một tiếng “Sốt ruột cái gì chứ? Ngày mai là biết thôi, hơn nữa, tôi nghĩ ngày mai gặp rồi thì cậu sẽ rất vui mừng”.Ngày mai?Bạch Diệc Phi không nói nữa, ngày mai thì ngày mai, trái lại anh cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là kẻ nào muốn gây sự với anh!Cảnh sát liếc nhìn hai người họ, trông cũng thành thật ra phết, vì vậy liền đắc ý đi ra ngoài. Ngày mai, đó cũng không phải chuyện nhỏ, đến lúc đó hắn sẽ lại thừa dịp dọa dẫm một trận, khà khà!Vừa ra khỏi phòng thẩm vấn, cảnh sát đầu trọc nhận được điện thoại của cục trưởng “Cục trưởng, ông tìm tôi?”“Đến phòng làm việc của tôi một chuyến”, giọng nói của cục trưởng rất bình thản, hắn không nghe ra được điều gì nên thong dong đi đến văn nơi, hắn cười nói với cục trưởng “Cục trưởng!”.Cục trưởng Triệu nhìn thấy cảnh sát đầu trọc, vẫn rất bình thản hỏi một câu “Có phải hôm nay cậu bắt người không?”“Vâng, chỉ là một vài kẻ đánh lộn với nhau thôi ạ!”Cục trưởng Triệu nhìn hắn “Một số? Cụ thể là mấy người?”“Hả...”, cảnh sát đầu trọc ngây trưởng Triệu thấy vậy, đột nhiên vỗ bàn rầm’ một tiếng, làm hắn bị dọa sợ giật nảy mình.“Người đâu!”Chỉ mấy giây sau, hai cảnh sát khác đi vào “Cục trưởng!”Cảnh sát đầu trọc nhìn cục trưởng bằng ánh mắt ngỡ trưởng tức giận nói “Gỡ quân hàm của cậu ta xuống, nhốt vào phòng thẩm vấn!”“Vâng!”, hai cảnh sát bước đến, một người đè hắn lại, còn một người gỡ quân sát đầu trọc trợn to hai mắt “Cục trưởng, cục trưởng, tôi có làm gì sai đâu? Vì sao muốn gỡ quân hàm của tôi?”“Không làm cái gì?”, cục trưởng Triệu phẫn nộ nói “Cậu còn nói cậu không làm cái gì? Bắt hai người vô tội về thì cũng thôi đi, nhưng cậu là một người cảnh sát phục vụ nhân dân, đã không hoàn thành trách nhiệm mà còn bởi vì một chút lợi ích nho nhỏ mà bắt người linh tinh. Lương tâm của cậu bị chó gặm mất rồi hả? Cậu căn bản không xứng làm cảnh sát!”Cảnh sát đầu trọc sợ hãi run rẩy, sao cục trưởng lại biết những chuyện này?Cục trưởng Triệu hừ lạnh nói “Còng tay cậu ta lại cho tôi!”Hai người kia nghe vậy, sau khi gỡ quân hàm xuống, lập tức lấy còng tay ra thi hành mệnh lệnh.“Cục trưởng Triệu, ông nghe tôi nói, tôi không phải...”, cảnh sát đầu trọc luống cuống muốn giải trưởng Triệu lại giận dữ gầm lên “Cậu câm miệng ngay cho tôi! Thân là một cảnh sát mà chẳng hề có chút tính tự giác nào của cảnh sát, lại còn ngụy biện!”Dứt lời, cục trưởng cũng không cho hắn có cơ hội nói chuyện, dứt khoát để người dẫn chốc lát sau, cảnh sát đầu trọc xuất hiện trong phòng thẩm Diệc Phi và Vương Lâu thấy vậy thì vui lắm.“Đây không phải là chú cảnh sát à? Sao cũng vào đây rồi?”, Bạch Diệc Phi trêu Lâu hùa theo “Nói không chừng là đến để trải nghiệm cuộc sống đó?”Cảnh sát đầu trọc cảm thấy bị sỉ nhục, phẫn nộ nói “Nhốt con mẹ bọn mày! Ông đây sẽ lập tức được thả thôi!”“Ồ, vậy anh có bản lĩnh thì bây giờ ra ngoài đi?”, Bạch Diệc Phi cười sát đầu trọc nghe vậy, mặt chợt đỏ bừng “Bọn mày cứ chờ đó cho tao, cho dù hôm nay tao không ra được, sớm muộn gì tao cũng sẽ được thả thôi, trái lại là bọn mày đấy, bọn mày cứ đợi bị tàn phế đi!”Vừa rồi cục trưởng rất tức giận, nhưng dù nói thế nào thì vẫn còn tình cảm ở đó, cùng lắm là hắn bị giáng cấp mà thôi, đến lúc đó vẫn sẽ được thả ra! Hắn tự cho là Diệc Phi nheo mắt “Nói như vậy anh Đao và anh đều do người kia tìm đến?”“Hừ! Mày đắc tội với người không nên đắc tội! Đáng chết!”, cảnh sát đầu trọc hừ mới nói xong, cửa phòng thẩm vấn mở ra.“Cũng không biết là ai đắc tội với người không nên đắc tội đâu!”Cảnh sát đầu trọc nhìn qua, kinh ngạc nói “Tần Hoa? Anh đến để thả tôi ra sao?”Tần Hoa liếc nhìn hắn, lại liếc nhìn Bạch Diệc Phi và Vương Lâu.“Cục trưởng rất tức giận, anh nhận hối lộ, bắt người lung tung, cố tình vi phạm quy định, anh cứ ngoan ngoãn đợi ở đó đi!”“Chào hai cậu, là người bên phía chúng tôi có lỗi, chúng tôi vô cùng áy náy, hai cậu có yêu cầu gì có thể nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ khiến hai cậu hài lòng”.Cảnh sát đầu trọc không thể tin nổi trừng to mắt “Anh nói cái gì?”Thái độ của Tần Hoa đối với hai bên khác hẳn nhau, làm cho cảnh sát đầu trọc hoảng hốt và không tin nổi “Có phải anh nhầm rồi không? Vì đánh nhau nên bọn họ mới bị bắt vào đây đó!”“Anh im miệng đi!”, Tần Hoa trừng mắt nhìn hắn nói “Anh cho rằng cục trưởng không biết những chuyện anh làm à? Anh có biết anh bắt phải người nào rồi không hả?”“Ai?”, cảnh sát đầu trọc vô thức hỏi một Hoa hừ lạnh “Người ta là người của tập đoàn Hầu Tước, trong đầu anh là óc heo à? Thế mà cũng dám bắt!”Vương Lâu ở bên cạnh khiếp sợ nhìn Bạch Diệc Phi “Cậu là người của tập đoàn Hầu Tước?”Bạch Diệc Phi chỉ cười không sát đầu trọc lại vô cùng sửng biết rõ tập đoàn Hầu Tước lớn mạnh đến mức nào, nhưng chẳng phải Lý Phàm nói Bạch Diệc Phi chỉ là một thằng nhà quê nghèo sao? Từ bao giờ lại trở thành người của tập đoàn Hầu Tước rồi?“Tần Hoa, anh chắc chắn không nhầm chứ, hắn không phải là một thằng nhà quê sao?”Tần Hoa cười xùy “Nhà quê thì sao chứ? Nhà quê thì không thể làm việc trong tập đoàn Hầu Tước à?”Cảnh sát đầu trọc hoàn toàn cạn Hoa lại nói với Bạch Diệc Phi và Vương Lâu “Hai cậu, bây giờ các cậu có thể đi ra rồi, nào, mời đi bên này”....Lý Tuyết đang lo lắng nghĩ cách, lúc định ra cửa thì có khách đến nhà.“Sao anh lại đến đây?”Liễu Chiêu Phong nhìn Lý Tuyết mở cửa, mỉm cười nói “Anh nhận lời mời của bác gái, đến nhà ngồi một lát”.Lưu Tử Vân nghe thấy tiếng nói, lập tức cười cười đi đến “Chiêu Phong đến đấy à, mau vào nhà ngồi, đừng đứng đó mãi thế”.Lý Tuyết thấy vậy liền nhường đường rồi dợm bước ra ngoài, Liễu Chiêu Phong giữ lấy tay cô “Tuyết Nhi, anh vừa đến mà em lại đi ngay à!”Lưu Tử Vân lườm Lý Tuyết “Còn không mau quay lại đây? Con ra ngoài làm gì? Cậu ta ngồi tù thì cứ để cậu ta ngồi đó, mắc mớ gì đến con?”“Ngồi tù? Xảy ra chuyện gì sao?” Liễu Chiêu Phong quan tâm hỏi Tử Vân hừ một tiếng “Còn chẳng phải Bạch Diệc Phi kia sao, không có chuyện gì đi đánh nhau với người khác, bị giam vào cục cảnh sát rồi!”Liễu Chiêu Phong kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy đây là một cơ hội tốt “Tuyết Nhi, cần anh giúp gì không? Hay là để anh thử nhờ người quen giúp xem sao?”Lý Tuyết nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó hai mắt phát sáng “Anh thật sự có thể giúp tôi cứu anh ấy ra ư?”“Ừ, tìm một số mối quen biết, chắc hẳn là được, chẳng qua có chút phiền phức thôi”, Liễu Chiêu Phong lộ vẻ khó Tử Vân ở bên cạnh thấy vậy, kéo Liễu Chiêu Phong vào trong phòng khách “Để ý đồ vô dụng đó làm gì? Cứ để cậu ta ở trong tù đi, đỡ phải đi ra ngoài, chướng mắt”.Lý Tuyết nhìn Lưu Tử Vân “Mẹ! Diệc Phi không hề đánh nhau!”“Ai để ý cậu ta có đánh nhau thật hay không? Dù sao cũng vào tù rồi!”, Lưu Tử Vân lẩm Chiêu Phong lập tức nói “Tuyết Nhi đừng lo lắng, bây giờ anh sẽ nghĩ cách”.Lý Tuyết thấy vậy thì cắn môi, nói thật, cô cũng không muốn để cho Liễu Chiêu Phong giúp đỡ, cũng không muốn nợ ơn gã, nhưng ngoài Liễu Chiêu Phong, cô thật sự không thể nghĩ ra có thể nhờ ai giúp cùng Lý Tuyết không thể không gật đầu nói “Được, cảm ơn anh”.Liễu Chiêu Phong nghe vậy thì nở nụ cười “Đừng khách khí, đúng lúc anh cũng có việc cần em giúp, phải xem em có đồng ý hay không đã”. Đánh giá từ 105 lượt Bạn đang đọc truyện Một Bước Lên Tiên của tác giả Mai Bát Gia. Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội việc anh làm dường như không hề có kết quả, từ ban đầu hăng hái nỗ lực, anh càng ngày càng mất lòng tin, tâm trạng cũng càng u tối hơn...Mọi thứ cứ ngỡ đang lâm vào bế tắc khi em gái gặp nạn, ba mẹ vợ vô tâm, tiền tài nguy cấp, cứ tưởng cuộc đời anh cũng xong không!Đây lại là một sự bắt đầu, sự bắt đầu cho nhân sinh thật sự của yêu thích những câu chuyện đô thị, bạn đừng bỏ lỡ Nơi Anh Là Chốn Em Về hoặc Khi Anh Thích Em, Như Thấy Mùa Xuân. Dân làm ăn đúng là không biết xấu hổ!Hứa Xương ho khan vài tiếng "Mọi người im lặng nào, tôi biết có một vài bộ phận bất mãn, nhưng tôi đã nói từ lúc bắt đầu tranh cử rồi, kết quả cuối cùng là do tôi quyết định"."Thế nên tôi cũng là người quyết định quy tắc".Sau khi nghe Hứa Xương nói xong thì mọi người đều rơi vào im vẫn không kìm chế được suy nghĩ trong vô sỉ!Quá lừa đảo!Quá vô lý!Bạch Diệc Phi không khỏi cảm thán "Không hổ danh là thương nhân, đúng là biết làm tiền!"Hứa Xương chờ mọi người yên tĩnh lại thì tiếp tục nói "Được rồi, phiên đấu giá chính thức bắt đầu, thẻ thăng cấp đầu tiên có giá khởi điểm là 1 tỷ! Mỗi lần tăng không dưới 10 triệu"."Mẹ nó".Cả hội trường sôi sùng tỷ! Con mẹ nó giá khởi điểm đã là 1 tỷ!Chưa kể những người sau muốn giành được thẻ thăng cấp sẽ không ngừng tăng giá, nói cách khác ba thẻ thăng cấp thì ăn không được ít nhất 3 tỷ!3 tỷ nghĩa là sao?Có công ty tổng tài sản chỉ vài chục triệu, thậm chí không đến 100 triệu, có thể hình dung 3 tỷ này chính là một gia tài khổng lồ! Nó có thể mở ít nhất 30 công ty!Tuy nhiên đây chưa phải là kết thúc, vị trí chủ tịch liên minh doanh nghiệp chỉ có một, vì vậy dù có bỏ tiền ra để mua thẻ thăng cấp cũng không chắc chắn có thể giành được vị trí mua bán này dù thế nào thì liên minh doanh nghiệp thủ đô cũng có Diệc Phi cười khổ một tiếng "Đúng là biết làm tiền!"Thật ra bây giờ Bạch Diệc Phi bỏ ra 1 tỷ cũng không có vấn đề gì, nhưng câu hỏi đặt ra là có đáng không?Bỏ ra 1 tỷ chỉ để mua cơ hội thăng cấp, chứ không phải trực tiếp trở thành chủ tịch liên minh doanh nghiệp ngay, cuối cùng không trở thành chủ tịch thì số tiền này không phải là lãng phí sao?Tương tự, nhiều người cũng đang suy nghĩ về vấn đề này giống như Bạch Diệc Phi."Đấu giá bắt đầu! Những ai quan tâm có thể trả giá!", Hứa Xương hét vào vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều không nhúc nhích, bọn họ chỉ nhìn xung quanh, muốn xem những người khác có thật sự ra tay hay nhiên một giọng nói vang lên."1 tỷ!"Có người ra người nhìn về phía phát ra tiếng, muốn xem ông chủ lớn nào hào sảng như vậy, mới đó mà đã trực tiếp ra giá khi nhìn thấy người đó thì cả đám đều quay đầu im thấy Phùng Tiên Tiên ngồi bên cạnh Diệp Hoan giơ tấm biển trên tay đầy đắc này Diệp Hoan đang nhếch miệng nhìn chằm chằm Bạch Diệc Phi, trong mắt mang theo khiêu khích, như muốn nói Có bản lĩnh thì trả giá đi!Mọi người đều không dám nói nữa, nhà họ Diệp giàu có như vậy, đương nhiên số tiền này cũng chẳng đáng là chỉ vậy, thực lực của nhà họ Diệp cũng đứng đầu tỉnh Bắc Hải, cho nên dù có bỏ ra 1 tỷ thì cũng không tính là lãng phí, bởi vì rất có thể vị trí chủ tịch liên minh doanh nghiệp sẽ là của Diệp Xương tỉm tỉm cười gật đầu trên khán đài, sau đó hô to "1 tỷ lần thứ nhất!""Một tỷ lần thứ hai!""Còn ai tăng giá không?"Mọi người sau khi nghe xong đều im lặng, ai có gan chống đối nhà họ Diệp cơ chứ?Nhưng ngay sau đó đã có người nâng giá."1,1 tỷ!""Mẹ nó!""Có người trả giá thật này!""Tăng thêm 100 triệu!""Anh ta là ai vậy...? Gan thật đấy? Dám ra giá với nhà họ Diệp?"Bạch Diệc Phi cũng sửng sốt, anh nhìn thấy Vương Lâu bên cạnh đang giơ tấm biển "Ý cậu là sao?"Vương Lâu đặt tấm biển xuống, cậu ta thờ ơ nói "Không thể thua trong gang tấc được".Bạch Diệc Phi ngơ ra, anh nghĩ tới cái gì đó rồi lập tức đen mặt "Mẹ nó!"Cái kiểu bị người khác nắm trong tay nhưng không phản kháng được khiến Bạch Diệc Phi chỉ hận không thể lôi người đó ra đánh một trận tơi Lâu không nói gì, lúc này cũng là thời điểm mấu chốt, chỉ cần giúp Bạch Diệc Phàm có được cơ hội thăng cấp thì mới khiến kẻ giật dây phía sau rục rịch ra tay.“1,2 tỷ!”, Phùng Tiên Tiên ra giá một lần vậy Vương Lâu lập tức tăng giá "1,3 tỷ!"Người trong đại sảnh hít sâu một mẹ nó ghê thật!Mỗi lần tăng giá là một trăm triệu, đúng là coi tiền là giấy!Phùng Tiên Tiên lập tức theo giá "1,4 tỷ!""Uầyy".Mọi người không biết phải nói lúc này, Bạch Diệc Phi đè tay Vương Lâu xuống, tự mình giơ tấm biển lên."2 tỷ!""Bùm!"Cả hội trường đều xôn xao, ai nấy cũng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm."2 tỷ! Chết tiệt!""Chiến hăng thật!""Mẹ nó! Trường hợp 2 tỷ mà cuối cùng vẫn không lên làm chủ tịch thì không phải là...""Kinh khủng thật, tôi không chịu đựng được nữa rồi!"Bạch Diệc Phi nhếch môi, chẳng phải muốn tăng giá sao? Anh tự trả giá, xem Phùng Tiên Tiên và Diệp Hoan có theo tới cùng hay không! Hừ!Phùng Tiên Tiên cũng trợn tròn mắt, không ngờ Bạch Diệc Phi vừa mở miệng đã ra 2 tỷ!Hứa Xương đương nhiên cũng sửng sốt, hơn nữa còn rất hưng phấn!2 tỷ đã được coi là một cái giá cao ngất trời, khoản chi mà bọn họ chi ra cho liên minh doanh nghiệp cũng chỉ có vỏn vẹn 2 tỷ thôi!Hứa Xương hào hứng cầm micro lên."2 tỷ lần một!""2 tỷ lần hai!""Còn ai muốn tăng giá không? Còn có ai nữa không?"Vừa dứt lời thì Diệp Hoan cũng tự mình giơ biển "2,5 tỷ!"Một lần nữa mọi người lại sục sôi."2,5 tỷ! Trời ơi! Trong đời tôi chưa từng thấy nhiều tiền như vậy!""Người giàu biết chơi thật!""Cái nghèo đã hạn chế trí tưởng tượng của tôi rồi!"Lời mọi người nói đúng là sự thật, ở đây có nhiều chủ doanh nghiệp, nhưng nói thật tài sản chính thức hơn một tỷ đã là nhiều rồi, chứ chưa nói đến 2,5 tỷ. Số tiền này phải bằng cả chục công ty gộp lại!Thật sự quá kinh khủng!Hứa Xương còn choáng váng hơn, tưởng rằng 2 tỷ đã là đỉnh rồi, nhưng không ngờ còn 2,5 tỷ nữa!Phùng Tiên Tiên ngạo nghễ nhìn Bạch Diệc Phi, cô ta thầm nói "Muốn so tiền với Diệp Thị á, kiếp sau nhé!"Đúng vậy, ở tỉnh Bắc Hải Diệp Thị chính là ông chủ, không có xí nghiệp nào có thể so sánh với Diệp Thị. Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội nào. Những việc anh làm dường như không hề có kết quả, từ ban đầu hăng hái nỗ lực, anh càng ngày càng mất lòng tin, tâm trạng cũng càng u tối hơn... Mọi thứ cứ ngỡ đang lâm vào bế tắc khi em gái gặp nạn, ba mẹ vợ vô tâm, tiền tài nguy cấp, cứ tưởng cuộc đời anh cũng xong rồi. Nhưng không! Đây lại là một sự bắt đầu, sự bắt đầu cho nhân sinh thật sự của anh. Tác giả Mai Bát Gia Thể loại Dị Giới, Điền Văn, Đô Thị, Ngôn Tình, Nguồn Vietpub Trạng thái Full Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội nào. Những việc anh làm dường như không hề có kết quả, từ ban đầu hăng hái nỗ ... Truyện Một bước lên tiên Thần hào cuồng tế, Đỉnh cao danh vọng kể về Bạch Diệc Phi là con rể nhà họ Lý, trong mắt người khác, Bạch Diệc Phi là một kẻ ăn không ngồi rồi, không làm được việc gì ra hồn, chỉ ăn bám nhà họ Lý. “Sao bây giờ anh mới đến vậy!”, Lý Tuyết nhanh chóng kéo Bạch Diệc Phi sang một bên, nhỏ giọng hỏi, lo ngại rằng bộ dạng của anh sẽ bị các thành viên khác trong gia đình nhìn thấy. Bạch Diệc Phi hít sâu một hơi"Anh... em gái anh bị tai nạn giao thông, cần gấp 300 ngàn tệ để phẫu thuật!" Lý Tuyết chưa kịp lên tiếng thì mẹ vợ là Lưu Tử Vân đã nói trước "Em gái anh bị tai nạn xe hơi? Vậy liên quan gì đến nhà chúng tôi? Chuyện gì quan trọng hơn phải ưu tiên làm trước chứ. Bây giờ đến lúc phải tặng quà ông nội rồi, anh đã mua quà chưa thế hả?” “Mẹ, con… con đã lấy 30 ngàn tệ tiền mua quà cho ông nội trả...trả trước tiền viện phí rồi!”, Bạch Diệc Phi nói xong câu này đầu cũng cúi xuống thấp hơn. “Anh nói cái gì cơ?”, sắc mặt Lưu Tử Vân đột nhiên trở nên u ám “Tôi biết ngay anh là cái loại bỏ đi mà, làm việc gì cũng không nên hồn, tôi hỏi anh, ai cho phép anh lấy tiền mua quà đi làm việc khác hả?” Đúng lúc này, một giọng nói vang lên "Xin mời Lý Tuyết nhà họ Lý, cùng chồng là Bạch Diệc Phi kính biếu quà ông nội!" Ngay khi giọng nói cất lên, mọi người đều hướng sự tập trung vào Bạch Diệc Phi, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc. "Có chuyện gì thế kia? Tại sao ngày vui trọng đại như hôm nay mà trên người lại dính toàn máu me như thế?" "Thật là xui xẻo mà!" Bạch Diệc Phi cắn chặt môi bước đến bên ông nội "Ông nội, cháu... cháu muốn mượn ông một ít tiền. Em gái cháu bị tai nạn xe, cần gấp một khoản tiền để làm phẫu thuật..." Tất cả tiếng hoan hô lúc nãy đột ngột dừng hết lại, sắc mặt của ông cụ cũng dần dần trầm xuống. Cả đại sảnh bỗng chốc chìm vào im lặng, im lặng đến nỗi khiến người ta cảm thấy ghê sợ.

một bước lên tiên