Sách - Combo Truyện Kể Bốn Mùa (Bộ 6 Cuốn) Nhập khẩu/ trong nước: Trong nước. Ngôn ngữ: Tiếng Việt. Loại nắp: Bìa mềm. Nhà Phát Hành: Nhà Sách Đinh Tị. ISBN: 8935212358637. Sách - Combo Truyện Kể Bốn Mùa (Bộ 6 Cuốn) Thói quen đọc sách từ sớm không chỉ bồi dưỡng tâm hồn
Trả lời bài 3 trang 136 SGK Ngữ văn 11 tập 1. Để soạn bài Một số thể loại văn học: Thơ, truyện tối ưu nhất, Đọc Tài Liệu tổng hợp nhiều cách trả lời khác nhau cho nội dung câu hỏi bài 3 trang 136 SGK Ngữ văn lớp 11 tập 1 như sau:. Cách trình bày 1 * Cùng với sự phát triển của lịch sử của văn học, truyện
Sách thiếu nhi Nhân Văn giúp phát triển ngôn ngữ, tư duy ở trẻ em. Nội dung của sách thiếu nhi chủ yếu là tranh vẽ nhưng lại giúp phát triển ngôn ngữ. Không chỉ vậy trẻ em luôn thích thú và bị thu hút bởi những gì trực quan, dễ thấy. Sách thiếu nhi dường như đáp ứng
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Giáo án Ngữ văn 6 - Nguyễn Thị Thúy Diệu, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên. thiêu cháy = ấy. => Thay như vậy để tránh lặp từ (mắc lỗi lặp từ), làm cho câu văn trau truốt hơn. 3.
Bắc cảng sơ tình, Nam ngạn mạt âm*, cần đến khói lửa tía đời của mình, đổi lấy một kiếp yên bình cho em. Next post Tóm tắt truyện Nắm Tay Anh bước vào Ngày Mai. Leave a Reply Cancel reply. Your email address will not be published. Required fields are marked * Comment. Name *
Bà chúa Tuyết là một trong những truyện cổ tích dài và đặc sắc nổi tiếng trên thế giới của Andersen, Mời các bạn đọc câu chuyện cổ tích đặc sắc Bà chúa. hầu như câu truyện cổ tích về các chị em tiên giỏi và ý nghĩa .
vAsYq. Hạo Thiên cầm bó hoa đến quán ăn thì mới biết Lâm Hân đã về nhà lâu rồi. Bà chủ chỉ nhẹ nhàng bảo anh nên về với vợ. Dù bà không nói song nhìn vào ánh mắt, Hạo Thiên mơ hồ cảm thấy những gì bà muốn nhắn gửi mình có rất khẽ khàng đặt tay lên nắm cửa…Căn nhà im lặng…Nhưng bên trong có mùi thơm thức ăn ngào ngạt. Là mùi của món gà nấu nấm, là món Hạo Thiên rất Anh về rồi à?Lâm Hân bước ra từ phòng bếp. Tóc cô buộc cao, người khoác tạp dề, nụ cười rất đẹp, rất ngọt ngào. Hạo Thiên cũng bất giác mỉm cười theo vợ. Anh cầm bó hoa hồng trao cho cô, lòng tràn ngập cảm giác ấm áp khi nhìn vẻ mặt ngạc nhiên sau đó chuyển sang rạng rỡ như hoa buổi sáng của Lâm Hân- Tặng em……Bữa cơm của hai vợ chồng không trải qua dưới ánh nến lãng mạn như trong các bộ phim thường thấy. Song Lâm Hân lại cảm thấy niềm vui tràn ngập. Thì ra khi người ta buông bỏ những nghi ngại để đi tìm kiếm hạnh phúc, cảm giác nhẹ nhõm lại tuyệt vời đến vậy sao?- Hoa hồng rất Ừ. Vậy em có thích hoa hồng không?Con gái nào không thích hoa hồng chứ? Nhưng ở nơi Lâm Hân sống, hoa hồng là một thứ xa xỉ phẩm. Những người phụ nữ trong làng tất bật suốt ngày với công việc, họ cũng chẳng bỏ ra mấy chục đồng mua hoa hồng làm gì cho phí phạm. Cánh đàn ông ở đó cũng chẳng bao giờ tặng cho phụ nữ một cành giờ Lâm Hân lại được nhận một bó hoa to đến vậy. Ít ra cô cũng hạnh phúc hơn rất nhiều người, có phải không?- Sao lại cười? – Hạo Thiên hơi cúi người, mặt kề sát vào má vợ -Anh không có ý gì đâu. Chỉ là…- Không có gì đâu -Lâm Hân cười khẽ, bất chợt hôn nhẹ lên môi chồng -Cảm ơn anh…Hạo Thiên ngẩn ra trong phút chốc. Như là hai người chưa bao giờ giận nhau vậy. Mọi thứ ngọt ngào đến lạ…Sự ngọt ngào không ẩn chứa bão giông nào trong đó chứ? Không phải là…….-Em không định làm gì đó chứ?- Làm gì là làm gì?Lâm Hân vừa bước ra từ phòng ngủ. Cô mặc một chiếc áo ngủ khá bảo thủ nhưng so với những bộ đồ kín mít từ đầu tới chân xưa nay thì bộ đồ ngủ này là một sự tiến bộ vượt bậc. Đây vốn là quà tặng của cô em chồng Hiểu Dung trước đó song Lâm Hân không quen mặc đồ ngủ kiểu này nên cứ để nó trong một góc tủ quần áo của Anh cứ nghĩ….em sẽ làm một cái gì đó…Ví dụ như là cho anh vài thời gian hạnh phúc rồi bỏ đi chẳng hạn, hay là…hay là đòi li dị anh…Anh thấy hơi lo..Thì ra ông chồng của Lâm Hân cũng bị ảnh hưởng bởi phim truyền hình thì phải. Cô nhìn anh một lát rồi không kềm được, lại bật Này…-Hạo Thiên ôm lấy vợ -Không được cười như vậy ……..Lâm Hân quả nhiên không cười nữa. Nhưng cô lại quay mặt đi chỗ khác, một chút sau lại run run bờ vai mảnh khảnh. Cô vẫn cười, càng lúc càng sảng khoái Được rồi. -Hạo Thiên cũng cười theo vợ, gác má trên vai cô -Cứ cười đi. Cười thoải mái Hân không cười nữa. Cô quay mặt lại, đối diện với Hạo tay di chuyển trên gương mặt anh…Chậm rãi, từ mắt cả hai không rời khỏi đối đó họ hôn Thiên kéo vợ xuống giường. Lâm Hân không như thường lệ. Song anh lại cảm thấy dễ chịu vì điều ấy. Bên trong cô không có sự căng cứng chịu đựng nữa. Lâm Hân chủ động ôm lấy chồng, từ từ, ngập ngừng sau đó mãnh liệt đáp lại Hạo đầu trong đêm vắng, Hạo Thiên nghe được tiếng rên rỉ thoát ra khỏi bờ môi mọng…Lâm Hân đang cùng anh tận hưởng cảm giác tuyệt đỉnh của cuộc sống chồng vợ. Mọi thứ như một giấc Hôm nay em lạ lắm phải không?Nằm trong lồng ngực ấm áp của Hạo Thiên, Lâm Hân chợt hỏi. Hạo Thiên chỉ khẽ chau mày- Ngày mai em không bỏ đi Em cũng không ly dị anh Ngày mai em sẽ đến trường để hỏi về việc chuyển trường cho Khải Lạc và Khải tay vuốt tóc cô của Hạo Thiên khựng lại. Lâm Hân rúc sâu nữa vào lòng anh, nhẹ nhàng- Em sẽ theo anh về Thượng Hải. Thật ra trước đây em từng làm bán hàng ở khu trung tâm nên cũng nói được tiếng Quan thoại…Cũng không đến nỗi nào Thiên bỗng ôm chặt lấy Lâm Hân hơn chút nữa. Mùi hương tóc của cô rất nhẹ. Càng lúc, cảm giác yên ổn càng tràn ngập trái tim Anh xem như em tỉnh ngộ cũng được, theo tinh thần AQ cũng được. Em chỉ cảm thấy mình đã có được một người chồng tốt…Em không thể để người khác cướp lấy người chồng tốt này được. Em sẽ giữ lấy anh…Nhất định phải giữ lấy chủ nói đúng. Nếu đàn ông đã muốn bỏ rơi ai đó, Thượng Hải hay Hong Kong cũng vậy, đều không thể giữ chân họ được. Lâm Hân không quen ở Thượng Hải, Hạo Thiên cũng vậy. Nhưng anh đang sống ở Hong Kong, chấp nhận xa những người ruột thịt, chấp nhận ảnh hưởng sự nghiệp cũng vì ba mẹ con cô. Thế thì…tại sao Lâm Hân lại không chịu nhún nhường một chút. Tại sao cô lại phải để hạnh phúc của họ có một vết mờ nào đó? Tại sao cô lại tự tạo ra cơ hội để chia rẽ tình cảm của chính mình?Lâm Hân sẽ giữ lấy người đàn ông tốt này. Không chỉ vì hai con mà còn vì chính bản thân mình nữa. Hạo Thiên là đàn ông tốt, người như vậy nếu không giữ lấy, đến khi mất rồi biết phải tìm đâu!- Em xin lỗi!…- Anh xin lỗi!Cả hai đột ngột đều hướng về nhau mà nói câu xin lỗi. Lỗi lầm trong cuộc đời chồng vợ, liệu đời người có mấy khi được thật lòng xin lỗi nhau Thiên và Lâm Hân lại cười. Lần này là cả hai cùng cưới. Hạo Thiên hôn nhẹ lên trán vợ, giọng đầy yêu thương- Nói được thì phải làm được. Ráng giữ anh cả đời em nhé! Anh cũng sẽ giữ em thật chặt….Biết không?Trong mắt Lâm Hân hình như có nước mắt. Quãng đời sau này thế nào không biết, nhưng cô tin là chỉ cần hai người vẫn còn muốn giữ lấy nhau là được -sóng gió dù không thể tránh cũng có thể cùng nhau cố gắng bước qua.
Đánh giá từ 13 lượt Có những thứ tình yêu như hóa thành sương khói mông lung, nhưng lại có những thứ luôn theo sát bên mình, trở thành một động lực to lớn cho bản thân. Truyện tình cảm không thể nói trước ai đúng, ai sai, cũng không thể vạch lối chỉ đường cho ai bước đến, hay rẽ bên nào hoặc lùi lại nhưng dù thế nào đi nữa thì cũng là những mảng ký ức không thể nào quên, làm ta day dứt không đã là duyên phận thì nhất định sẽ gặp lại nhau, dù trái đất có xoay vần hay chuyển dời. Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì anh và cô cũng đã và đang nối tiếp những chặng đường đã qua, không phải là một đoạn tình dang dở. Truyện Nắm Lấy Tay Em là tiếng lòng thổn thức, là nỗi nhớ khôn nguôi, là chuyện tình dang tay em gầy guộc, anh nắm vào chỉ thấy tay mình cũng chai theo những nốt chai sần của những ngón tay từng rất mềm mại của em. Đôi mắt em từ bao giờ đã là đôi mắt gấu trúc. Anh nhớ, lần đầu tiên gặp mặt, ánh nhìn của đôi mắt ấy vô cùng trong trẻo. Năm năm, thời gian đã nhuộm lên đó biết bao sự ưu năm trước, một đêm tình ngắn ngủi, khi tỉnh lại bên anh chỉ là trống vắng….Anh say, gương mặt em không nhớ. Anh chỉ nhớ, dường như em đã khóc….Nước mắt em đọng trên mặt anh, làm anh dịu đi cơn đau đớn trong con tim mình khi ấy. Anh rất ít khi hôn phụ nữ, nhưng đã hôn em, đã không quên được vị nước mắt trên bờ môi run rẩy của 35 tuổi, thành đạt, có trong tay mọi thứ. Em 32 tuổi, không xinh đẹp, trầm lặng như một hồ nước yên tĩnh, sau lưng lại có một đứa trẻ lúc nào cũng níu lấy áo em, sợ sệt nhìn xung quanh bằng đôi mắt rợp buồn trong trẻo. Anh và em không chỉ ràng buộc với nhau vì con trẻ…Ngay khi chưa nhận ra con, chưa nhớ được em là cô gái một đêm tình ngắn ngủi, anh đã tình nguyện gắn cuộc đời mình với những con người tình cờ gặp trên truyện để cảm nhận được tình yêu của họ và chiêm nghiệm về cuộc sống bên mình.
truyện nắm lấy tay em